Từ ngày mẹ nhập viện , biết không thể cứu đựơc nhưng con vẫn mong có phép lạ cho mẹ tỉnh lại . Mỗi năm đưa mẹ đi du lịch với Lam và Vy, tuy mệt mà vui . Mỗi lần đi là có chuyện cừơi về nhà kể lại cho anh chị em nghe, có chuyện vui buồn gì cũng gọi nói cho mẹ nghe.
Our sincere condolences.
It’s been about 3 days now since you have passed away. It feels different. I love you and I hope you find happiness in your next life.
Vú không được cấp sách đến trường ngày nào nhưng Vú luôn đề cao vấn đề giáo dục và các con học hết trung học (không phải là nhỏ không học thì lớn đi bưng phở). Vú rất là cần kiệm nhưng Vú luôn tìm kiếm người xưa ở Tân Châu để giúp họ khi gặp khó khăn trong cuộc sống. Cứ mỗi lần Tết đến, Vu hỏi con mầy để trong bao thơ li xì bao nhiêu? À $5.00, mầy bỏ vào kha khá một chút chớ $5.00 ít quá mậy. Vú à, con lì xì cho vui ngày Tết chớ đâu phải gỡ nghèo đâu mà bỏ cho nhiều. Rồi tất cả hoàn toàn thay đổi chỉ trong vòng vài ngày qua. Biết rằng Vú không còn nữa nhưng cái khó của con là con gian dối lòng mình chưa tin sự thật và chưa chấp nhận sự mất mát lớn lao nầy. Vú! Rồi đây con sẽ xa Vú nhưng con không bao giờ mất Vú